Tôi hạnh phúc trao nhẫn cưới cho người đàn ông mà tôi lựa chọn. Nhưng nhẫn chưa kịp đeo xong thì tôi đã bị túm tóc bạt tai bởi một cô gái khác.
Chuyện của tôi rất thú vị, hài hước đến mức giờ nghĩ lại, tôi vẫn có thể bật cười trong nước mắt. Tôi mê phim Hàn Quốc lắm, mê mấy chuyện tình lâm li bi đát với đủ thứ tay ba tay tư trong tình yêu. Nhưng có nằm mơ tôi cũng chẳng nghĩ có một ngày, tôi lại thành nhân vật chính trong một bộ phim tình cảm đắng đót.
Này nhé, chồng mới cưới, à quên, chồng cũ thì đúng hơn, là người đàn ông do chính tôi lựa chọn. Tôi là con gái một gia đình giàu có, gần 30 tuổi đã sở hữu một chuỗi quán cà phê đắt đỏ ở lòng thành phố. Bên cạnh tôi chẳng thiếu đàn ông nhưng tôi lại đâm đầu vào yêu một anh chàng nhà nghèo, dân tỉnh lẻ.
Cũng bởi anh ta hiền quá, hiền đến mức khờ khạo, cái gì cũng ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Mà tôi lại thích cái vẻ ngơ ngẩn đấy mới đau. Bất chấp can ngăn từ gia đình, tôi vẫn kiên quyết cưới. Đã thế, tôi còn cùng anh ta thực hiện âm mưu: “Bác sĩ bảo cưới” để ép bố mẹ tôi phải đồng ý. Ván đã đóng thuyền, bố mẹ tôi còn có thể làm gì nữa ngoài việc tổ chức tiệc cưới linh đình cho con gái cưng.
Ấy vậy mà khi tôi đang lâng lâng hạnh phúc trao nhẫn cưới cho người đàn ông tôi yêu thì bi kịch xảy ra. Một cô gái khác lao vào túm tóc bạt tai tôi ngay trên lễ đường, trước sự chứng kiến của bao nhiêu quan khách. Nhân viên bảo vệ thì nháo nhào lên, không hiểu cô gái này từ đâu “bay ra”? Cô ta cũng mặc một cái váy trắng và tết tóc, trang điểm chẳng khác gì cô dâu. Quan khách cũng nhốn nháo kẻ đứng người ngồi chỉ chỏ bàn tán.
Mẹ tôi lao tới kéo “cô dâu” kia ra. Cô ta vừa múa tay múa chân vừa gào thét. Những ngôn từ lộn xộn ấy được đầu óc của tôi hiểu rằng: Hóa ra cô ta là người yêu của chồng tôi. Họ thề non hẹn biển sẽ lừa gạt tôi, đợi kết hôn xong thì anh ta sẽ làm mọi cách cho tôi chán mà ly hôn. Khi đó, anh ta sẽ được hưởng một phần tài sản lớn từ tài sản chung, mà phần lớn là tài sản của tôi. Rồi anh ta sẽ quay lại cưới ả. Không ngờ bây giờ, anh ta quay đầu, bảo yêu tôi, muốn hoàn thành trách nhiệm với đứa bé trong bụng nên kiên quyết chia tay. Cô ta đau khổ quá, quyết tâm phá tan đám cưới của tôi để níu kéo người yêu.
Và giờ thì đúng như cô ta muốn. Chúng tôi ly hôn. Nói cách khác, tôi kiên quyết ly hôn dù anh ta quỳ xuống van xin. Nhưng tài sản thì đương nhiên anh ta chẳng được hưởng một xu nào. Dù dặn mình cố mạnh mẽ nhưng nhiều khi, trái tim tôi vẫn đau đớn lắm. Tôi lựa chọn, quyết định như vậy liệu có ích kỉ với con không? Liệu có đúng đắn không khi anh ta đã quay đầu?