Càng tìm hiểu, tôi càng phải lòng cô gái ấy và tự hỏi liệu mình có vượt qua được định kiến xã hội để chăm lo cho người ta?
Cách đây 2 tuần, tôi đi viếng mộ cậu bạn thân đã mất 5 năm trước. Chúng tôi từng thân nhau như hai anh em, nhưng rồi mỗi người một ngả, thỉnh thoảng mới có dịp gặp gỡ uống chén rượu với nhau. Cậu ấy bị bệnh năm rồi qua đời 5 năm trước, chẳng ai ngờ ở cái tuổi còn đang trẻ trung phơi phới mà cứ thế ra đi. Ai cũng đau xót.
Rồi tôi đi xuất khẩu lao động, đi một mạch liền 3 năm, 2 tuần trước vừa về, sau khi chào hỏi bố mẹ thì tôi ra mộ cậu ấy thắp nén hương. Trùng hợp hôm đó là ngày giỗ cậu ấy nên tôi mua ít hoa quả định ngồi bên nói chuyện tâm sự một lúc. Nhưng vừa đến nghĩa trang, tôi nhìn thấy bóng một người phụ nữ gầy gò nhỏ bé đang đứng cúi đầu trước mộ. Sau một lúc tôi mới nhận ra đó là vợ cậu ấy. Tôi bước lại chào hỏi thì cô ấy ngẩng lên, trên mặt đầy nước mắt. Cô ấy chào tôi rồi nói chuyện khách sáo vài câu thì đi về.
Sau hôm đó, tôi hỏi thăm thì biết được 5 năm qua, kể từ ngày cậu bạn của tôi mất, cô ấy vẫn ở vậy nuôi 2 đứa con và chăm sóc bố mẹ chồng. Tôi rất khâm phục lòng dũng cảm cũng như sự hi sinh của cô ấy nên liên lạc với bạn bè khắp nơi, gợi ý hỏi chuyện về cô ấy thì thấy rất nhiều người khen ngợi cô ấy chịu khó, chăm chỉ, đối xử với bố mẹ chồng rất tốt. Dù chồng mất đã lâu cũng không hề có điều tiếng trai gái hay tệ bạc với bên nhà chồng.
Tôi lấy lý do đến thăm bố mẹ bạn thân để tìm hiểu thực hư và thấy nhà cửa tuy vẫn nghèo và đơn sơ như trước nhưng rất sạch sẽ. Tôi biếu ông bà 2 triệu, tặng 2 đứa bé 2 thùng sữa. Ông bà vẫn nhận ra tôi nên rối rít mừng như gặp lại con trai ruột.
Ông mắc bệnh thấp khớp, bà còn khỏe nhưng cũng chỉ loanh quanh nấu cơm rửa bát phụ đỡ con dâu được vài việc lặt vặt. Còn lại một tay cô ấy chống đỡ cả gia đình toàn người già với trẻ nhỏ.
Ngồi nói chuyện được một lúc thì cô ấy đi làm về. Nhìn dáng người nhỏ nhắn đó, tôi không ngờ cô ấy có nghị lực phi thường đến vậy. Cô ấy cười tươi chào tôi rồi vội vã đi nấu cơm, bảo tôi ở lại ăn cùng ông bà cho vui. Vì có mục đích nên tôi ở lại ăn cơm tối luôn mà không ngại ngần gì. Tiếp xúc nhiều rồi, tôi bị rung động bởi cô ấy, từng cử chỉ, từng câu nói đều khiến tôi thấy xao xuyến.
Sau đó, tôi có đến thêm 3 lần nữa. Lý do vô cùng đường hoàng là muốn thay bạn thân chăm lo cho bố mẹ cậu ấy, chỉ có tôi biết là do bản thân tôi muốn gặp cô ấy mà thôi.
Giờ tôi đang rất phân vân có nên theo đuổi cô ấy không? Tôi tin là nếu mình kiên trì và nhiệt tình một chút là cô ấy sẽ cảm động. Nhưng tôi không biết bố mẹ tôi có vượt qua được định kiến của xã hội, để con trai cưới một cô gái đã một lần đò với hai đứa con nhỏ? Còn tôi liệu có đúng không khi lấy vợ của bạn thân? Mong mọi người tư vấn cho tôi để củng cố thêm ý chí. Tôi xin cảm ơn!